Writings - Thơ: TRỞ VỀ  ĐƠN CÔI

          
            " TRỞ VỀ  ĐƠN CÔI  "

        Tan rồi hy vọng ngày nao ..
        Tâm linh rả nát hồn đau vẩn còn
        Bạn xưa đâu nữa mõi mòn
        Tâm tư bấn loạn, xa rời ngày xưa

        Tìm đâu giờ phút ngây thơ ?
        Tuổi đời chồng chất, hững hờ dâng cao
        Phút đầu tiên ấy tan mau
        Như cơn sóng biển dạt vào trôi xa ..

        Phút vui gặp gở tan ra
        Trở về cô quạnh để ta gặp mình
        Mai này trên nẻo đường trần
        Mấy ai còn gặp lối về chốn xưa

        Bầu trời hôm nắng hôm mưa
        Lòng người cũng vậy, nay hờn mai vui
        Gặp nhau vui vẻ, nói cưÒi
        Sau lưng bỗng có những lời xa xôi

        Sáng ra thức dậy bình minh
        Rực hồng nắng đổ, trưa thì chói chang
        Chiều lại hoàng hôn dịu dàng
        Lòng người thay đổi, nát tan cõi lòng

        Thôi về ta hãy nhủ thầm
        Con đường xưa ấy, chập chùng đớn đau
        Cuộc đời bước thấp bước cao
        Ta tìm chỗ vắng, thanh tao một mình ...
 
                       Dạ Hoài ML/Q65
                       Sept/01/ 2007