HOEN MÀU
Tôi nhớ lắm, mái trường xưa ngày trước Vui làm sao giấy trắng tuổi học trò Con đường xưa, vui dến trường chân bước Những con đường, quen thuộc dấu yêu xưa Phấn trắng bảng đen, tường vôi, cửa
kiếng Nắng ban mai, chiếu rọi tuổi ngây thơ Bao ước ao, mở rộng cửa đợi chờ Áo trắng không màu, đời vui phơi phới Bướm vàng bay, hoa thắm nhoẻn môi cười Đời học trò, tuổi hoa mộng thắm tươi Mắt xanh đen chưa vướng hạt bụi đời Nụ cười trên môi, trong làn gió
mới Rồi bổng hôm nao, tình kia mở hội Nụ cười tươi...len lén một chút buồn Ánh mắt nào chợt một thoáng tơ vương Trong ngây ngất tình kia vừa lên tiếng Tuổi ngây thơ vang vọng bóng thiên đường Đem ảo tưởng vào đêm dài dệt mộng Ai đem đến, một mùa Xuân bất
tận Như gió lùa qua ngỏ một ngày nao... Cơn gió gợn, mặt nước hồ phẳng lặng Lăn tăn buồn ...giọt lệ ướt hôm nào Rồi tuổi thơ, buồn lặng lẻ hư hao Đem nổi nhớ ...vào đời từ thưở ấy Đây bút mực viết vào trang giấy Niềm ưu tư đã khiến mực hoen màu
... Dạ Hoài ML/Q65
|
|