Writings - Thơ: ĐÔNG / TUYẾT


ĐÔNG

Cứ mỗi độ Thu tàn
Đông lại từ từ sang
Gió Đông se sắt lạnh
Cây cỏ cũng bàng hoàng

Thu mình trong ảm đạm
Cây trơ cành tang thương
Mây hiu hắt thê lương
Mưa ướt át phố phường

Trời chẳng cho nắng vương ..
Sầu đông lạnh chán chường
Nổi lòng kẻ tha phương
Nhớ mùa Đông quê hương

DaHoài ML/Q65

TUYẾT

Ngoài kia Tuết trắng rơi
Màu trắng thật tuyệt vời
Lạnh lùng lắm ai ơi ..
Nàng Tuyết vẩn cứ rơi

Trời âm u ...buồn ơi !
Mùa Đông lạnh chơi vơi
Nỗi buồn giăng lòng tôi
Đông ơi sao lạnh thế ?

Người mang đến cóng người
Tiết trời buồn ...vời vợi
Thấu chăng ai ...Đông ơi !
Bao giờ dứt ... Tuyết ơi ?

Dạ Hoài ML/Q65